Nguyên Thạch

Bão Tháng Tư


Tháng Tư đen.
Bụi mù giăng khắp nẻo.
Cơn giao mùa gió lộng bão tháng Tư.
Đời biệt ly vội vã tiếng giã từ.
Vạt áo trắng thiên thư em ở lại.


Cơn bão táp cuộn trôi đời con gái.
Nhập dòng đời ngang trái lắm nhiễu nhương.
Ta xa nhau.
Đành mất dấu thiên đường.
Triệu đau xót .
Vạn lời thương ái ngại.


Hơn ba mươi lăm năm.
Tự Do xa vắng mãi.
Ôi còn đâu.
Dấu ái thưở xa xưa.
Chất ngất nhớ nhung lời mấy cho vừa.
Đường cờ rũ ngập đời mưa oan nghiệt.


Em yêu ơi.
Bao năm dài biền biệt.
Có hiểu chăng niềm tha thiết còn đây.
Tình nghĩa xưa vẫn thắm đượm đong đầy.
Dẫu luống tuổi đường mây vương cánh vạc.


Đã bao chiều Thái Bình nghe biển hát.
Vọng bên kia tan tác nỗi thương đau.
Nhớ em yêu gối kỷ niệm nghẹn ngào.


Chùng phím nhạc.
Ngất nỗi đau thế kỷ.


Nguyên Thạch

Được bạn: vdn 18.4.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Bão Tháng Tư"